Private conversations
Help Users

    Truyện dài nhiều tập

    G Bush

    <span style="color:magenta;"><strong>Mạc Lam Thần<
    Chương I:

    Trời thu gió thổi heo may
    Hai thằng uống rượu ở ngay cổng làng
    Cảnh khuya cũng khá rộn ràng
    Trăng treo đỉnh núi vội vàng ghé thăm
    Một thằng mắt ngó xa xăm
    Chuyện giờ mới kể vài năm qua rồi....

    Ngày kia trên một đỉnh đồi
    Có chàng thanh tú họ Bôi tên Sình
    Rừng hoang sống có một mình
    Ngày đi đốn củi, tối rình bắt nai
    Bạn bè chẳng có một ai
    Sách đèn kinh sử dùi mài sớm hôm
    Có người con gái ngoài thôn
    Cảm thương chàng có trí khôn hơn người
    Nguyện đem giọng nói tiếng cười
    Trao chàng thanh tú đôi mươi làm chồng
    Một đêm trăng sáng mây hồng
    Nam thanh nữ tú quyết lòng gặp nhau
    Thiếp đây chẳng tính toán đâu
    Tùy chàng thỏa sức hái dâu vờn tằm
    Bôi Sình bức bách mấy năm
    Ngại gì cái tuổi trăng rằm người thơ
    Nói rồi quấn chặt gái tơ
    Thoát tan y phục, vật vờ mắt môi
    Sóng sô liên tục từng hồi
    Suối sâu thỏa tắm, núi đồi thỏa trông
    Lạc vào chốn cảnh tiên bồng
    Giai nhân nay đã động lòng đức lang
    Chàng ơi nắng sớm đã sang
    Đường công danh hãy rỡ ràng thiếp vui
    Mấy năm kinh sử gọt dùi
    Chàng lên ứng thí ắt xuôi bảng vàng
    Bôi Sình lệ nhỏ hai hàng
    Mặc quần từ biệt lẹ làng bước đi
    Lên kinh vừa đúng mùa thi
    Đề ra vớ vẩn chàng ghi “Đéo làm”
    Năm này ta vốn chẳng ham
    Đường công danh chớ vội tham cái gì
    Nói rối chàng bước bỏ đi
    Ra ngoài trọ học tiệm mì phú hương
    Đêm về nghiêng bút vài chương
    Ban ngày bán phở lấy lương tiêu sài
    Chuyên cần tối sớm miệt mài
    Kinh nam sử bắc chẳng ai sánh bằng
    Tứ thư vanh vách in hằn
    Làm thơ một bước khối thằng ước ao
    Ngôn lưu thủy, ý thâm cao
    Nguyễn Du cỡ đó làm sao dám cười?...

    Một đêm gió thổi trăng tươi
    Mây vờn đỉnh chóp đêm rươi nỗi sầu
    Bôi Sình uống rượu trên cầu
    Bỗng người con gái ở đâu đến gần
    Dáng người thanh thoát trắng ngần
    Tuyết lê nhu nhú, thanh tân sáng ngời
    Tóc dài buông xuống lã lơi
    Gót hồng thanh thoát gọi mời tuyết sương
    Bôi Sình cảm thấy vấn vương
    Nàng ơi ngồi xuống vài chương luận bàn
    Cầm Thi dẫu chẳng dát vàng
    Cũng đề xin tặng cho nàng 1 câu
    Rồng bay phượng múa hồi lâu
    Sình ta cũng có vài câu làm quà
    Giai nhân cảm kích vỡ òa
    Thoắt ngồi bên cạnh, người hoa gần kề
    Thiếp đây con của Tư Huề
    Chủ dàn phòng trọ chàng thuê tới giờ..
     
    Chương I:

    Trời thu gió thổi heo may
    Hai thằng uống rượu ở ngay cổng làng
    Cảnh khuya cũng khá rộn ràng
    Trăng treo đỉnh núi vội vàng ghé thăm
    Một thằng mắt ngó xa xăm
    Chuyện giờ mới kể vài năm qua rồi....

    Ngày kia trên một đỉnh đồi
    Có chàng thanh tú họ Bôi tên Sình
    Rừng hoang sống có một mình
    Ngày đi đốn củi, tối rình bắt nai
    Bạn bè chẳng có một ai
    Sách đèn kinh sử dùi mài sớm hôm
    Có người con gái ngoài thôn
    Cảm thương chàng có trí khôn hơn người
    Nguyện đem giọng nói tiếng cười
    Trao chàng thanh tú đôi mươi làm chồng
    Một đêm trăng sáng mây hồng
    Nam thanh nữ tú quyết lòng gặp nhau
    Thiếp đây chẳng tính toán đâu
    Tùy chàng thỏa sức hái dâu vờn tằm
    Bôi Sình bức bách mấy năm
    Ngại gì cái tuổi trăng rằm người thơ
    Nói rồi quấn chặt gái tơ
    Thoát tan y phục, vật vờ mắt môi
    Sóng sô liên tục từng hồi
    Suối sâu thỏa tắm, núi đồi thỏa trông
    Lạc vào chốn cảnh tiên bồng
    Giai nhân nay đã động lòng đức lang
    Chàng ơi nắng sớm đã sang
    Đường công danh hãy rỡ ràng thiếp vui
    Mấy năm kinh sử gọt dùi
    Chàng lên ứng thí ắt xuôi bảng vàng
    Bôi Sình lệ nhỏ hai hàng
    Mặc quần từ biệt lẹ làng bước đi
    Lên kinh vừa đúng mùa thi
    Đề ra vớ vẩn chàng ghi “Đéo làm”
    Năm này ta vốn chẳng ham
    Đường công danh chớ vội tham cái gì
    Nói rối chàng bước bỏ đi
    Ra ngoài trọ học tiệm mì phú hương
    Đêm về nghiêng bút vài chương
    Ban ngày bán phở lấy lương tiêu sài
    Chuyên cần tối sớm miệt mài
    Kinh nam sử bắc chẳng ai sánh bằng
    Tứ thư vanh vách in hằn
    Làm thơ một bước khối thằng ước ao
    Ngôn lưu thủy, ý thâm cao
    Nguyễn Du cỡ đó làm sao dám cười?...

    Một đêm gió thổi trăng tươi
    Mây vờn đỉnh chóp đêm rươi nỗi sầu
    Bôi Sình uống rượu trên cầu
    Bỗng người con gái ở đâu đến gần
    Dáng người thanh thoát trắng ngần
    Tuyết lê nhu nhú, thanh tân sáng ngời
    Tóc dài buông xuống lã lơi
    Gót hồng thanh thoát gọi mời tuyết sương
    Bôi Sình cảm thấy vấn vương
    Nàng ơi ngồi xuống vài chương luận bàn
    Cầm Thi dẫu chẳng dát vàng
    Cũng đề xin tặng cho nàng 1 câu
    Rồng bay phượng múa hồi lâu
    Sình ta cũng có vài câu làm quà
    Giai nhân cảm kích vỡ òa
    Thoắt ngồi bên cạnh, người hoa gần kề
    Thiếp đây con của Tư Huề
    Chủ dàn phòng trọ chàng thuê tới giờ..

    ghé tui café chơi
     
    Dạo này làm ăn sao rồi ông? Tui vừa về nhà rồi, khi nào ông rảnh? Thứ 7 hay CN, để tui biết còn lên lịch :D
     
    Chương I:

    Trời thu gió thổi heo may
    Hai thằng uống rượu ở ngay cổng làng
    Cảnh khuya cũng khá rộn ràng
    Trăng treo đỉnh núi vội vàng ghé thăm
    Một thằng mắt ngó xa xăm
    Chuyện giờ mới kể vài năm qua rồi....

    Ngày kia trên một đỉnh đồi
    Có chàng thanh tú họ Bôi tên Sình
    Rừng hoang sống có một mình
    Ngày đi đốn củi, tối rình bắt nai
    Bạn bè chẳng có một ai
    Sách đèn kinh sử dùi mài sớm hôm
    Có người con gái ngoài thôn
    Cảm thương chàng có trí khôn hơn người
    Nguyện đem giọng nói tiếng cười
    Trao chàng thanh tú đôi mươi làm chồng
    Một đêm trăng sáng mây hồng
    Nam thanh nữ tú quyết lòng gặp nhau
    Thiếp đây chẳng tính toán đâu
    Tùy chàng thỏa sức hái dâu vờn tằm
    Bôi Sình bức bách mấy năm
    Ngại gì cái tuổi trăng rằm người thơ
    Nói rồi quấn chặt gái tơ
    Thoát tan y phục, vật vờ mắt môi
    Sóng sô liên tục từng hồi
    Suối sâu thỏa tắm, núi đồi thỏa trông
    Lạc vào chốn cảnh tiên bồng
    Giai nhân nay đã động lòng đức lang
    Chàng ơi nắng sớm đã sang
    Đường công danh hãy rỡ ràng thiếp vui
    Mấy năm kinh sử gọt dùi
    Chàng lên ứng thí ắt xuôi bảng vàng
    Bôi Sình lệ nhỏ hai hàng
    Mặc quần từ biệt lẹ làng bước đi
    Lên kinh vừa đúng mùa thi
    Đề ra vớ vẩn chàng ghi “Đéo làm”
    Năm này ta vốn chẳng ham
    Đường công danh chớ vội tham cái gì
    Nói rối chàng bước bỏ đi
    Ra ngoài trọ học tiệm mì phú hương
    Đêm về nghiêng bút vài chương
    Ban ngày bán phở lấy lương tiêu sài
    Chuyên cần tối sớm miệt mài
    Kinh nam sử bắc chẳng ai sánh bằng
    Tứ thư vanh vách in hằn
    Làm thơ một bước khối thằng ước ao
    Ngôn lưu thủy, ý thâm cao
    Nguyễn Du cỡ đó làm sao dám cười?...

    Một đêm gió thổi trăng tươi
    Mây vờn đỉnh chóp đêm rươi nỗi sầu
    Bôi Sình uống rượu trên cầu
    Bỗng người con gái ở đâu đến gần
    Dáng người thanh thoát trắng ngần
    Tuyết lê nhu nhú, thanh tân sáng ngời
    Tóc dài buông xuống lã lơi
    Gót hồng thanh thoát gọi mời tuyết sương
    Bôi Sình cảm thấy vấn vương
    Nàng ơi ngồi xuống vài chương luận bàn
    Cầm Thi dẫu chẳng dát vàng
    Cũng đề xin tặng cho nàng 1 câu
    Rồng bay phượng múa hồi lâu
    Sình ta cũng có vài câu làm quà
    Giai nhân cảm kích vỡ òa
    Thoắt ngồi bên cạnh, người hoa gần kề
    Thiếp đây con của Tư Huề
    Chủ dàn phòng trọ chàng thuê tới giờ..

    Nội dung ko có sex à anh . (tuc)
     
    nội dung y chang Tinh Trùng truyện!

    Thật thâm hậu, tại hạ rất ngưỡng mộ tài làm thơ của Bàn Tải Cân nên liều lĩnh thọ giáo học hỏi thêm
     
    Thật thâm hậu, tại hạ rất ngưỡng mộ tài làm thơ của Bàn Tải Cân nên liều lĩnh thọ giáo học hỏi thêm

    éc, giờ thì tại hạ đâm ngưỡng mộ các hạ! người thời nay mà đạt được giọng cổ văn cỡ vậy cũng ko vừa!
     
    Top