Private conversations
Help Users

    Event 2: Chủ đề "Mối tình đầu"

    fmfdream

    Vang Danh Bốn Biển
    hi everyone of 4rum HomeViet.

    [FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8xMS8xMi81LzgvInagaMENThiM2UyODdkYjI0Y2I4ZWI5ZWQ4YjYzOTljMDZiZTUdUngWeBXAzfENoaSBjWeByB0aGUgWeBGEgdGldUngaCB5ZXV8TXkgVGFcUIbaBfDF8Mw[/FLASH]

    ai thì cũng có mối tình đầu của mình, có thể là dở dang hay dang dở hoặc có thể là 1 câu chuyện lãng mạng hay cảm động, cũng có thể là vẫn đang còn tiếp diễn sâu đậm đến bây giờ... Nhưng dù là thế nào đi nữa thì vẫn có 1 điểm chung là khó quên đúng ko nào? Hãy cùng nhau tâm sự lại những kỉ niệm với "người ấy" cùng mọi người 1 cách vô tư và giản dị nhất nói cách khác cũng có thể đây là những giây phút giúp ta ôn lại những chuyện vui buồn đã qua, của 1 thời rung động đầu đời đáng nhớ...

    như tiêu đề, các bạn hãy tự mình sáng tác về câu chuyện của bạn về mối tình đầu của mình, những bài viết ko quá 500 từ thôi nhá, hãy gói gọn nó lại, những ai có những câu chuyện hay, xúc tích và hồn nhiên nhất sẽ là người thắng giải (ko ăn cắp trên mạng nhé, mình sẽ search google để tránh gian lận)

    giải thưởng sẽ cập nhật sau (quà sẽ giá trị hơn event 1)
    thời gian dự kiến là 1 tuần kể từ hôm nay (nếu trước 1 tuần mà nhiều bài viết thì event cũng sẽ đươc chốt lại)
    thanks and goodluck!
    Admin tài trợ giải

    Nhất : 15k cash

    Nhì: 10k cash

    Ba : 5k cash

    Phải có đủ 10 bài dự thì trở lên , trong th ít hơn 10 bài thì chỉ có 1 giải nhất
    thanks anh HK đã tài trợ

    =D>=D>=D>
     
    Admin tài trợ giải

    Nhất : 15k cash

    Nhì: 10k cash

    Ba : 5k cash

    Phải có đủ 10 bài dự thì trở lên , trong th ít hơn 10 bài thì chỉ có 1 giải nhất
     
    500 từ hơi ít à rất khó để dàn xếp tất cả mối tình ấy chỉ trọn vẹn 500 từ , làm sao mà đủ
     
    Hiện giờ chỉ giữ 1 tấm ảnh duy nhất của người đó
    0beab281f6e3a38fc5c434e3cdda5c05_38003875.ap20100309115056499.jpg


    Mối tình 2 năm
    Năm mình bước vào học cấp III.Còn lạ nước lạ cái với nhiều bạn cùng học mới.Trong long thầm nghĩ “ đây sẽ là những người bạn sẽ cùng bước chung 1 con đường trong 3 năm tới.Tuy trong người có mang dòng máu hay mơ mộng…nhưng vì chắc khi đó mới 16t nên còn sợ…!!!Thôi cứ nhắm mắt hòa đồng.Cố mà học thôi….
    Buổi học đầu tiên cuối cùng cũng trôi qua suôn sr..phù…
    …Chiều lại học thể dục..Vì buổi học đầu tiên nên anh chàng đi sớm hơn giờ học cả 1 tiếng…lên ngồi cho đã..bước vô giờ học…ý chết cha nhầm.Đi học quân sự :y:D….Bữa đó có 2 lớp học chung với nhau.Ko biết lớ ngớ thế nào…đánh rơi quyển vở viết…Hự…thôi rồi..bàn chân ai đã nỡ đạp vào quyển vở của mình (…Ngước mặt lên nhìn thì,,…ôi thôi..” con nhà ai mà xinh thế..con nhà ai mà đẹp thế..”Khuôn mặt tròn tròn…tóc ngang vai ( mình thích gái tóc ngang vai) :D
    Nàng: “ Chết !..Mình xin lỗi….Ờ ờ ko sao !! ( đỏ mặt )
    Quay đi chẳng nói gì…khi đó chỉ nghĩ….có cảm giác thích rồi :X…Lân la hỏi mấy đứa lớp nàng..thì đc biết nàng tên Liên..Mình có bà dì học cùng lớp nàng rồi.:D..Ko ngờ nàng cũng lân la hỏi qua bà dì mìh..Rồi 2 đứa làm quen..Viết thư..Có thể nói đó là những bức thư tình đầu tiên..Ngày nào cũng 1 lá thư cuối giờ học..Mình còn nhớ noel năm loép 11 bạn trong lớp hỏi mình.: " thế noel có tặng gì cho nàng ko.Mình tl.có chứ.Chỉ 1 thỏi kẹo + 1 cái bút là đc.Cuối cùng bị cô bắt quả tang :-SS.Lần nào cũng vậy.Tặng quà mình chỉ tặng đơn gian là 1 thỏi kẹo và 1 cái but :>Suốt 2 năm trời.Từ khi quen nàng.Mình cảm thấy hạnh phúc và xa dần với 9 lớp học của mình..Đa số các cuộc đi chơi..uống nước..leo núi với lớp nàng mình đều tham gia…Nhưng mỗi lần như thế..lớp nàng cũng biết ý..taok ko gian cho 2 người..nhưng chả biết mình bị hâm hay sao..mà cứ khi gần nàng là ko mở mồm nói đc câu gì..nàng nói nhiều khi làm nàng nói 1 mình quê miệng quá…:nguong:………Ngày nào đi học về cũng chở nàng..nhiều lúc mệt vã cả mồ hôi hột mà giả vờ ko mệt..:heo1:
    Những lá thư xanh màu mực …Ngày nào cũng đc qua tay bà dì..rồi qua tay 2 đưa.Đã có lúc tưởng chừng như là người hạnh phúc + may mắn nhất..Nhưng bắt đầu qua năm 12..Chắc vì nàng quá ngán ngẩm vì tính im lặng ít nói của mình..Nàng viết 1 lá thứ.Có thể nói là lá thư cuối…Nói là chỉ xem như là bạn..cảm ơn đã cho những giây phút vui vẻ trong 2 năm qua.hay là vì nàng lo học..
    Nhưng dù có cố gắng để cứu vãn cũng ko đc nữa..biết là thế mà cũng cố cứu vãn thì thật là ngốc..Ngồi nghĩ lại những lần đi leo núi. Đứa dắt tay nhau.Cảm giác khi đc nắm tay nàng>>như có 1 nguồn động lực…sức mạnh vô hình khiến mình thấy vui vẻ,hạnh phuc..đc nàng cắt trái cây cho ăn..cũng sướng nữa :mylove:…” có lúc còn hat rap cho nàng nghe..:” em yêu anh đi.ko phải lo chi.Anh ko thuốc lá càng ko thuốc lào…Cưới anh đi mình cùng du lịch sang Lào..cưới anh Lào..sống bên lào cưới anh đi mình cùng sống bên Lào..Tối về nhà mình cùng hút thuốc lào..tối động phòng…:-ss…Nghĩ thì vui nhưng cũng chán đời..bữa đó uống rượu say rồi lên lớp..làm loạn..thấy bá đạo quá..mấy đứa méc nàng..nàng qua cho mình 1 hít..BỐP….đau..!!đau mà tỉnh..tỉnh vì câu nói..câu nói..( mình ko tiện nói ra) :khocto:..Vậy là cuộc tình thời học sinh của mình thật đẹp cuối cùng cũng ra đi..đi mãi..Giờ 20t rồi.Suy nghĩ ko như trước nữa.Dù sao đó cũng chỉ là tình cảm học trò..trong sang và ngây thơ thôi..:)Giờ gặp nàng mình vẫn chào và nhìn nhau như 1 người bạn..Sau này già rồi còn có thứ mà kể cho con cháu..hì hid..
    P/s : Đến bây giờ từng lá thư nàng gửi cho mình..mình vẫn giữ ko xót 1 lá nào :nguong:


    Tình Yêu Đầu Tiên-Mai Phương
    [video=youtube;K2Jp3FiXEYQ]http://www.youtube.com/watch?v=K2Jp3FiXEYQ[/video]
    quên nữa.:( Chuyện này là hoàn toàn có thật 100%
    PS:Nếu có đc giải thì khi đó ko ol nữa. :(.MTK 92426 tên nv Ken07
     
    Ku Chiến đã mở hàng!Tớ cũng phải "sắp xếp văn chương lên đường ứng thí" thôi!
     
    MỐI TÌNH 32 NGÀY-17 GIỜ - 28 PHÚT - 15 GIÂY.
    Cách đây 4 năm tôi vào làm cho một công ty nọ khi bước vào công ty trong ngày đầu tiên bỡ ngỡ trước mọi thứ và khi đó nàng là một cô kế toán xinh đẹp dáng người thon thả khuôn mặt bầu bĩnh làn da trắng mướt nuột nà bỗng một hôm nàng gọi tôi lên để làm thẻ chấm công khi đó nàng mặc một chiếc áo len mỏng tang nhìn có thể thấy được nội y của nàng. Nàng thở một hơi thật dài rồi nàng hỏi :'' anh tên gì ??" tôi đáp : mình là Pham Giang Nan. Nàng cúi người xuống bỗng có một thứ đập ngay vào mắt tôi ôi hai quả hồng lê trắng mút to tròn, mặt mày tôi khi đấy đỏ rực hai tai nóng đỏ bừng bừng nhìn nàng giống như một tiên nữ giáng trần Ôi tôi bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ... được một lúc nàng đã làm xong bảng chấm công cho tôi nàng đứng dậy khi đó tôi mới chợt bừng tĩnh, nàng nói : " xong rồi nhé anh " nàng chỉ bảo tôi từng chút... mọi việc xong xuôi tôi cám ơn nàng và bước xuông nơi làm việc của mình....
    Đêm đó tôi về nằm nghĩ lại những cảnh tượng hồi sáng và tự hỏi rằng : sao trên đời này lại có một người con gái hút hồn như vậy...
    Ngày hôm sau tôi tới công ty với một vẻ mặt hớn hở bước vào phòng làm việc thì nghe mấy gã đàn ông đang xôm tụ to nhỏ gì đấy ..." thằng Nam nói con nhỏ Yến kế toán mình hình như có bồ rồi hay sao mà nhìn càng ngày càng mượt''
    ''Ối giời tưởng chuyện gì gái đẹp là gái nguời ta nó đẹp hàng hoá ngon thế kia thì thiếu gì những đại gia săn đón... mà công nhận cặp mông nó nhìn khoẻ thật"" giọng thằng Cường nói...
    Ôi sao lại như thế này tôi tưởng nàng là một người con gái ngoan hiền ngờ đâu... Trời đất bao quanh tôi, tôi cảm thấy suy nghĩ của mình thật nặng nề...Chợt một tia lé sáng ngay trong đâu tôi "" hàng ngon bỏ phí ""...
    Tối về tôi suy nghĩ làm sao để chinh phục được nàng phải cho đám thân xác đàn ông tâm hồn đàn bà kia bỏ ngày ý nghĩ không hay về Yến và mình làm sao để chiếm được thân xác của nàng nhất là cặp hông lê tươi rói thế kia... Hôm sau trảnh thủ giờ nghĩ trưa tôi tới lân la làm quen với mấy chị làm chung văn phòng với Yến... tôi nói chuyện bông lông một hồi sau đó có ý nhắc đến Yến một chị trong số mấy người đó hiểu ý tôi liền đá tôi lại vài câu :'' Chà chà có người đang yêu rồi nhé " Tôi cười gượng sau đó xin phép đi ra khỏi hội... Chiều 17h30 ra về tôi không quên hỏi chị kia số điện thoại của Yến... chị làm khó tôi một hồi nhưng sau đó vẫn cho tôi được số của Yến...
    Tối về tôi hí hửng mừng lắm.... có lẽ đây là thời khắc quan trọng tôi sắp chiếm được tình cảm của Yến và thể xác của nàng :)) tôi cười thật to :))...Nhưng với kinh nghiệm của một người đam mê tình dục hơn là đam mê cái đẹp như tôi sao mà nghĩ ra được cách nào hay để tán tỉnh được nàng... Ôi buồn lắm tôi bỏ điện thoại sang một bên rồi ngủ...
    Ngày hôm sau vừa vào tôi đã gặp Yến nàng hỏi: "" hôm qua ra về anh quên không chấm thẻ công vậy là mất không một ngày công nhé""... tôi giật mình chết thật hôm qua vì mải mê làm sao nghĩ ra cách xin số của nàng mà tôi quên bẵng đi mất...tôi xin lỗi và nhờ nàng giúp đỡ... nàng gật đầu nhẹ một cái rồi chào tôi bước đi :( ôi mùi nước hoa trên cơ thể nàng thật tuyệt làm sao tôi cảm nhận được điều đó... Vì thế tối quyết phải làm sao chiếm được nàng càng nhanh càng tốt máu lắm rồi chịu không nỗi :))....
    Tối về tắm rửa sạch sẽ xong tôi hít một hơi thật dài lấy hết sức bình sinh gọi điện cho nàng:| đầu dây bên kia giọng thật ngọt ngào biết làm sao : Alo.. ai đấy ạ... À ừ anh là Giang Nan đây anh muốn gọi để cảm ơn em việc hồi chiều em đã giúp anh... hi không có gì... Anh...anh muốn tối mai mời em đi uống cafe lúc 7h tối em có rảnh không???.... Bên đầu giây bên kia im lặng 6 giây tôi có linh tính chắc ràng nàng sẽ đồng ý.... Vâng được anh ạ tối ngày mai em cũng rãnh ...Ôi trời ơi lúc này tôi mừng mừng lắm, tôi yeah một cái đến nỗi đụng đến cả bắp đùi tôi đau điếng... Tôi cám ơn nàng và cúp máy...
    Ngày mai cảm giác của tôi rất mừng mà cũng rất lo. không biết làm sao để chinh phục được nàng nhanh chóng nhất...thời gian lúc bấy giờ trôi thật nhanh thoáng đã hết giờ làm việc... Khi ra về tôi thấy có một anh chàng nào đó hắn ta nhìn trông có vẻ rất sành điệu và ăn choi cưỡi trên mông là con SH 300i tôi suy đoán ngay có thể đây là người đàn ông mà đám đồng nghiệp nhắc tới BẠN TRAI của YẾN... tôi cay cú một phần vì có thể hắn là bạn trai của Yến phần còn lại là khuôn mặt của hắn nhìn đáng ghét vô cũng :))...Tôi muốn xem rõ sự tình ra sao chạy lại bà hàng rong bán thuốc là tôi muốn đừng kì kèo để níu giữ xem khi Yến ra có phải nói chuyện với hắn không???... Yến ra một vẻ mặt thiên thần thân hình đầy đặn nở nang kèm theo đó là một khuôn mặt cười mỉm.. ôi nàng đáng yêu lắm biết không???
    Yến ra đi tới chỗ thằng có khuôn mặt đáng ghét tay luồn xuống dưới lấy cái nón bảo hiểm ra có vẻ như hai người đã quá quen thuộc... Lòng tôi nao nao tay chân bũn rủn... Tôi buồn lắm...
    Đã 18h40 tối sắp tới cuộc hẹn đầu tiên với nàng tôi chỉn chu đầu tóc gọn gàng và lướt ra ngay quán cafe Điểm Hẹn nơi đã hẹn với nàng... tôi bước vào quán với khuôn mặt sáng láng đẹp trai :)) ôi các em tiếp nữ ngây ngô nhìn tôi :)... tôi chọn một bàn trong một góc khuất có vẻ ấm cúng... Đồng hồ đã điểm đúng 19h nàng đã có mặt ôi trời sao nàng xinh thế này nàng mặc chiếc quần Zean áo thun cổ chữ V ôi ngực nàng kìa mướt nuột nà lắm tôi cố gắng kiềm chế và mời nàng xuống ngồi...Thật ra trong suốt buổi nói chuyện toàn là những câu chuyện vu vơ không làm ăn được gì cả... 20h15 nàng nhìn đồng hồ có vẻ sốt ruột như đang có chuyện gì gấp gáp....tôi hiểu ý và nói: "" Em bận gì ah? ""... nàng nói :"" dạ 8h30 tối nay em có cuộc hẹn với mấy đứa bạn thân em ""... Tôi gọi tính tiền và đưa nàng ra ngoài cổng dắt xe ra cho nàng mặc dù mấy tên bảo vệ có ngăn để em dắt cho... Dường như mấy tên này hiểu ý tôi nên cuời mỉm chi ) cười đểu ) d.m bọn này có nàng ở đây tao không chấp một mình tao thì chít hết tụi mày rồi :)).. trong đầu tồi nghĩ thế...Xong một cuộc hẹn toàn những câu chuyện vu vơ không đáng để kể.....


    THAM GIA CHO CÓ BẠN CÓ BÈ.. NÃY GIỜ VIẾT HƠN 1 TIẾNG RÙI...KÍ TỰ THÌ NHIỀU QUÁ MONG ADM VÀ CHỦ PIC THỨ LỖI...
     
    Hai mươi tám

    Con số mình thích nhất trước khi chuyển sang thích số 12.

    Con số mình luôn nghĩ đến đầu tiên của bất kì quyết định quan trọng nào.

    Mình nhớ một ngày chủ nhật của nhiều năm vê trướcc, một cuộc chơi và một lời nói...

    Mình nhớ con đường dài của vài hôm sau đó có bước chân của người đồng hành cùng che ô, cùng buôn chuyện và cùng cmsn mình.

    Mình nhớ môt ngày 8.3-một ngày mà mình đã thổ lộ được những câu nói mà bấy lâu nay vẫn chất chứa trong tim.

    Mình nhớ lớp học, dãy bàn cuối.

    Mình nhớ tiết văn cô giáo hay nhắc nhở mình cứ đổi chỗ lung tung và chép bài hộ bạn. Mặc dù chữ không đẹp, nhưng vì cậu, có phải chép cả cuốn từ điển, tớ vẫn thấy vui và mãn nguyện.

    Mình nhớ tên ảo nick chat của mình, được viết kì công và tỉ mỉ bằng các kí tự hoa văn trông rất lạ mắt. Mình thấy trong lòng thật ấm áp.

    Mình nhớ những buổi sáng ôn bài có người gọi mình dây và thức cùng mình cho đến khi nhắc mình đánh răng rửa mặt, và luôn nhắc nhở mình ko nên quá sức.

    Mình nhớ những lời thủ thỉ vào tai lúc mình say, những lời thú nhận mà khi không còn bên nhau nữa, mình mới cố gắng gom nhặt lại được.

    Mình nhớ ngày kỉ niệm 50 năm trường THPT Yên Hòa và cả ngày hôm sau nữa, kỉ niệm 50 năm trường ĐH Thương Mại.

    Mình nhớ bài hát Kathy và giọng hát của người ấy kinh khủng.

    Mình nhớ cuộc điện thoại khi mình bị say, mình đã dám nói thật, đã dám nhận lỗi và vẫn ngẩng cao đầu là một thằng đàn ông.

    Mình nhớ những lời khuyên như lời khuyến khích mình cứ làm đi dù sai hay đúng: "Phải có niềm tin anh ạ".

    Mình nhớ ăn cần thì có sán còn ăn măng thì hại máu. Còn rất rất nhiều những lời nhắc nhở nữa, nhưng có lẽ, sự hời hợt của con trai đã làm mình quên mất rồi.

    Mình nhớ những lần thấp thỏm chờ tin nhăc, chờ ko đc lại cuống cuồng gọi điện.

    Mình vẫn giữ quyển vở, có nét chữ quen thuộc, lời thân mật "bụt ông", "bụt bà".

    Mình nhớ có lần nhờ chép bài hộ nhưng bị mình chê là chữ xấu quá và đã xé trang đó đi,chép lại bài nhưng vẫn ghim tờ đó vào vở, ko đành bỏ đi vì mình biết chỉ có mình mới chê cái nét chữ đó là xấu.

    Mình nhớ đi đường trời mưa là lại có người nhắc mặc áo mưa ngay vì sợ mình ngồi trước sẽ bị ướt hết.

    Mình nhớ đêm giao thừa trước lúc bắn pháo hoa mình nhận đc điện thoại.

    Mình nhớ lời mời đi xin chữ và chưa thành, hai chữ định xin ghép lại thành một lời bất hủ.

    Mình nhớ cái túi áo rộng mà mình cố tình mặc mỗi khi đông Hà Nội về.

    Mình nhớ những lời lạnh lùng, thờ ơ mà trc đây mình rất sợ, rất bị ám ảnh...nhưng h khi hiểu ra ẩn ý của nó thì đã muộn.

    Mình nhớ những chuyến tham quan: Đầm Long, Đền Hùng, Tây Thiên luôn có một ng sát cánh bên mình dù ra mặt hay âm thầm.

    Mình nhớ đuôi số 117 và 1118.

    Mình còn nhớ nhiều nhưng sao hôm nay trời lạnh thế.

    Tay buốt ko viết nữa.

    Liệu sang năm thời tiết có khác?

    Mình còn nhớ thêm nhưng gì nữa chăng?

    "Buông tay nhau ra không có nghĩa là hết yêu nhau".(Chả biết câu này ai nói mà hay thế)

    Anh sẽ luôn dõi theo em ở một nới xa xăm nào đó, bóng hình em sẽ luôn quanh quẩn trong tâm trí anh.

    P/s: Vài phút thật lòng. Cám ơn những ai đã dành thời gian để đọc câu truyện của mình cũng như cả topic nay. Chúc các bạn may mắn trong tình yêu.
     
    TAI NẠN BẤT NGỜ​
    Nó vội vã đạp xe về nhà khi trời đã lất phất mưa. Hôm nay Là buổi học đầu tiên của năm học mới, lớp nó mới nhận thêm 1 thành viên, cô bạn đó khá xinh, 2 má lúm đồng tiền và nụ cười khoe chiếc răng khểnh rất duyên. Nghe đâu bố mẹ nhỏ là những doanh nhân thành đạt. Vội vì trời mưa, và vì mải suy nghĩ về cô bạn mới, nó thắng không kịp khi chiếc xe đi trước nó đột ngột dừng lại, và thế là “rầm”…
    “Á!..”, tiếng người đó la lên. Nó bực bội dựng chiếc xe của mình lên và làu bàu: “Chạy gì mà lạ vậy, bộ…”. Câu nói chưa kịp phát ra hết thì nó bỗng sững lại, vì người bị té vừa rồi là Lệ Chi – tên của cô bạn mới. Cô bạn đang ngồi bệt dưới lòng đường, ngước lên nhìn nó, nhỏ nhẹ:
    - Cho tớ xin lỗi nhé! Tớ không cố ý đâu, tại…
    Nó hốt hoảng:
    - Không có gì đâu! Cậu có sao không?
    Cúi xuống kéo nhỏ bạn lên, nó phát hiện nhỏ chỉ bị trầy tay nhẹ do chà xuống mặt đường. nhỏ đứng phủi đồ, còn nó dựng chiếc xe của nhỏ lên, nhẹ giọng:
    - Lần sau cậu nhớ chạy xe cẩn thận nhé, lỡ đụng phải mấy người chạy ẩu, dễ gây tai nạn lắm đó.
    Nhỏ mỉm cười và khẽ gật đầu.
    - Mình về chung nhé!, nó đề nghị.
    - Ơ…nhưng mà…nhỏ ấp úng
    - Sao thế? Nó hỏi
    - Xe của tớ bị …xì hơi rồi! nhỏ nói, mặt xìu xuống. “ôi trời, thì ra đó là lí do mà đang đi nhỏ bỗng phanh gấp lại”- nó nghĩ. Rồi nó nhanh nhẹn dắt xe của nhỏ vào quán bác Ba sửa xe và nói với nhỏ:
    - Thế này nhé! Bây giờ tớ để xe của cậu ở đây nhé, chiều tớ tới lấy. Tớ sẽ đưa cậu về, cậu bị ướt, chờ lâu sẽ bị cảm lạnh đấy.
    - ừ, tớ…cảm ơn cậu nhé!
    - Đừng khách sáo, nhà cậu ở đâu?
    Theo chỉ dẫn của nhỏ, nó phát hiện ra 1 điều lí thú nữa. Nó và nhỏ ở cùng khu phố, nhà nó chỉ cách nhà nhỏ mấy căn hộ. nhà nhỏ là 1 ngôi nhà khá to, có cổng sắt, bên trong có xích đu và rất nhiều cây xanh. Tạm biệt nhỏ,nó trở về nhà, sao tay nó vẫn còn run nhỉ? Tại trời mưa hay tại vì nó vừa…chở nhỏ.
    Nó thân nhỏ từ đó. Nó cũng đã đề nghị chở nhỏ đi học, bù lại nhỏ sẽ giúp nó tìm ý tưởng cho mấy bài luận văn mà đối với nó đây được xếp vào danh sách “những môn khó nuốt” và tốn rất nhiều thời gian.
    Một lần đến chở nhỏ đi học, nó đã gặp bố mẹ nhỏ: 1 người đàn ông phong độ và 1 người phụ nữ xinh đẹp.Nó lễ phép cúi đầu chào, người đàn ông nhìn nó, hỏi:
    - Bạn bé Chi hả, vào nhà chơi cháu!
    Vừa lúc đó nhỏ đi ra:
    - Bố mẹ đi làm ạ?
    - ừ! Con cũng đi học luôn chứ? Người phụ nữ hỏi.
    - vâng ạ! Nhỏ đáp và với tay kéo khóa cổng lại.
    - Đi cẩn thận nhé mấy con!
    Người đàn ông dặn lại trước khi kéo cánh cửa xe ô tô, 2 người lên xe và chiếc xe nhanh chóng hòa vào dòng người nhộn nhịp trên phố.
    Sao thế nhỉ? Tự nhiên nó rùng mình. Nó thấy tình cảm của bố mẹ nhỏ dành cho nhau thật giả dối, có vẻ như họ đang cố tỏ ra như thế. Nó mơ hồ nghĩ đến những cặp vợ chồng thành đạt trên phim cố tỏ ra vui vẻ trước mặt mọi người, để che giấu cuộc sống không mấy hạnh phúc và để bảo vệ danh dự cho bản thân họ. Liệu có phải bố mẹ nhỏ….
    - Cậu làm sao thế? Tiếng nhỏ vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của nó khiến nó giật mình.
    - À…ừ…không có gì…mình đi học thôi!
    Được 1 đoạn, bỗng nhiên nó hỏi:
    - Bố mẹ cậu có…làm sao không?
    - Làm sao là làm sao? Nhỏ hỏi, giọng khó hiểu.
    - Thì …ý là…có…bất hòa với nhau không đó.
    - Sao cậu lại hỏi thế? Nhỏ có vẻ vẫn chưa hiểu.
    - Tại tớ thấy bố mẹ cậu…làm sao ấy, như là đang đóng kịch ấy…
    Nhỏ phá lên cười, dường như đã hiểu ra vấn đề.
    - Trời ạ,cậu bị nhiễm phim quá rồi đấy, tớ nói cho cậu nghe nhé! Gia đình tớ rất hạnh phúc, bố mẹ tớ chưa bao giờ to tiếng với nhau đâu nhé, và họ đều rất yêu tớ…
    Nhỏ say sưa nói về gia đình nhỏ, “hạnh phúc ư? Nhỏ có thật đang rất hạnh phúc không?” nó thầm nghĩ và chợt ước cho linh cảm của nó lần này là không chính xác.
    Sau lần đó, nhỏ vẫn vui vẻ, hồn nhiên và nhí nhảnh, có lẽ nhỏ cũng không máy quan tâm đến mấy câu hỏi của nó, nhựng nó thì khác, nó đã nghe không ít lời xì xào bàn tán của hang xóm về bố mẹ nhỏ, rằng mẹ nhỏ có tình nhân, rồi thì bố nhỏ có bồ nhí….và nó thấy lo lắng cho nhỏ. Nó nói thì nhỏ xua tay: “không có chuyện đó đâu mà! Chắc tại mấy người đó ghanh ghét bố mẹ tớ nên đặt chuyện thế thôi”, những lúc ấy, nó chỉ biết lắc đầu chào thua.
    Cho đến tận bây giờ, nó vẫn không thể nào quên được cái ngày hôm ấy. Cầm trên tay tờ báo có đăng hình bố mẹ nhỏ ở trang bìa, nó đã có linh cảm không tốt. Thì ra điều nó linh cảm là thật. Bí mật nào dù có che đậy kĩ bao nhiêu thì cũng sẽ bị phát hiện. Nó nghĩ đến nhỏ và cảm giác của nhỏ khi đọc được những dòng chữ viết trên báo. Vội chạy qua nhà nhỏ, người giúp việc cho nó hay nhỏ đã rời nhà từ sáng và không nói là đi đâu cả…
    Chiều hôm ấy trời mưa tầm tã, 1 mình nó đạp xe lang thang khắp các góc phố tìm nhỏ, nó cố nhớ đến những chỗ mà nhỏ hay đến nhưng tất cả mọi cố gắng của nó đều vô ích, không ai thấy nhỏ đến những nơi đó cả…thất vọng và lo lắng, nó đã định quay về, nhưng nó chợt nhớ đến …biển. “không lẽ nào, trời đang mưa mà!..” thế nhưng nó vẫn cho xe lao vù vù ra biển. Biển vắng lặng, chỉ nghe tiếng sóng vỗ từng đợt vào bờ, không khó để nó có thể tìm thấy nhỏ. Nó muốn hét to lên vì mừng rỡ nhưng chợt sững lại, trước mắt nó….là nhỏ.
    Không phải nhỏ hồn nhiên, tinh nghịch với đôi mắt to tròn và nụ cười duyên với chiếc răng khểnh xinh xinh. Không phải nhỏ bướng bỉnh và nghịch ngợm hay ném cát vào nó mỗi khi ra biển. Không phải nhỏ vẫn thường hay hét thật to trước biển mỗi khi có chuyện buồn vì: “Sóng sẽ mang nỗi buồn đi xa, và mang niềm vui về lại với chúng ta mà…”
    Nhỏ trước mắt nó đang ngồi bất động , quần áo ướt sũng, gương mặt vô hồn, ánh mắt nhìn về phía xa xăm nào đó. Nhỏ như không biết đến sự có mặt của nó. Khẽ tiến lại gần và khoác thêm cho nhỏ chiếc áo, nó lặng lẽ ngồi xuống bên nhỏ, những lời an ủi bây giờ sẽ trở nên không cần thiết. Nó chợt thấy 2 vai của nhỏ run lên, nhỏ đang khóc, đau đớn và nức nở. tiếng khóc được nén chặt trong cổ họng, sau to dần, và cuối cùng vỡ òa ra, át cả tiếng sóng đập vào bờ. Hôn nhân của bố mẹ nhỏ là hôn nhân không tình yêu. Nhỏ ra đời, xinh xắn và thông minh, nhưng không thể là sợi dây gắn kết bố mẹ nhỏ lại với nhau, vì giữa họ đã có khoảng cách, mỗi người đeo đuổi ước mơ của riêng mình, thành công trong sự nghiệp nhưng họ đều thất bại trong cuộc sống gia đình. Họ đã đóng kịch vì nhiều lí do và họ cũng không muốn cho nhỏ phải buồn. Nhưng dường như họ đã sai rồi, họ đã tạo cho mình 1 lớp vỏ bọc hạnh phúc, họ đã làm cho nhỏ ảo tưởng về cuộc sống của gia đình mình để rồi sụp đổ hoàn toàn khi phát hiện ra sựu thật. Trách ai đây? Trách nó không nói nhỏ, trách nhỏ không nghe nó, hay trách chính bố mẹ nhỏ - những người ích kỉ luôn nghĩ đến cuộc sống của riêng mình, ích kỉ để rồi lừa gạt nhỏ, ích kỉ để rồi không thể mở long ra chấp nhận nhau, ích kỉ để rồi mải tìm kiếm những hạnh phúc xa xôi mà đánh mất đi những điều bịnh dị nhất. nó chợt nhớ đến đã từng đọc câu danh ngôn “Hạnh phúc giống như thủy tinh, càng rực rỡ bao nhiêu thì càng mỏng manh bấy nhiêu”, có lẽ câu nói đó đúng với hoàn cảnh của nhỏ.
    - Sau này..cậu tính thế nào? Nó ngập ngừng hỏi
    - Tớ sẽ về quê ở với ngoại
    Nó không giữ nhỏ ở lại – dù điều đó làm nó rất buồn. Nhỏ nên rời xa chỗ này để quên đi những chuyện không vui, Lúc chia tay, nhỏ đã ôm nó thật lậu, nhỏ không khóc, mà chắc cũng không còn nước mắt để mà khóc, nhỏ nói:
    - Tớ cảm ơn cậu vì tất cả những gì cậu đã làm cho tớ. Tớ sẽ luôn mạnh mẽ - cậu yên tâm – sẽ không có gì làm tớ suy sụp cả, vì tớ là Lệ Chi – bạn của cậu mà. Cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, tớ cũng sẽ không quên cậu đâu – tớ hứa, chắc chắn tớ sẽ quay lại đây thăm cậu – vào 1 ngày không xa. Cậu mãi là người bạn tốt nhất của tớ.
    Nó thầm mong nhỏ có thể quên đi tất cả những chuyện không vui ở nơi đây – kể cả nó –nếu điều đó có thể làm cho nhỏ trở về là nhỏ của ngày xưa.
    Chiếc xe chở nhỏ khuất dần rồi mất hút, nó thấy khóe mắt mình cay cay, hình như nó đang khóc,
    Một năm học nữa lại bắt đầu với nó, không có thành viên mới, không có nhỏ bạn bị hư xe dọc đường và không có 1 tai nạn mở ra những điều bất ngờ thú vị. Nó tin thời gian sẽ là liều thuốc tốt nhất giúp nhỏ vượt qua cú sốc của gia đinh, vì bên cạnh nhỏ luôn có nó, dõi theo nhỏ và sẵn sàng bên nhỏ nếu nhỏ cần, và vì nhỏ luôn là nhỏ - bạn của nó – Lệ Chi – xinh xắn, hồn nhiên và mạnh mẽ.
    P/S: chi muốn chia sẽ lại cảm xúc. ko coppy hay suu tầm cua ai
     
    Nhớ cái năm lớp 10 ấy,cái năm mình chính thức trở thành cô thiếu nữ,tung tăng cặp sách cùng tà áo dài trắng thướt tha,trường mới,lớp mới,bạn mới,thây cô mới.Những kỉ niệm ko bao giờ quên đc, Giờ đây nhắc lại vẫn còn cảm thấy sao xuyến bồi hồi .

    Kỉ niệm ấy, có cả tình bạn - tình thầy trò - và cả tình yêu. Tình yêu tuổi ô mai thật thơ mộng biết bao, lãng mạng và ấm áp biết bao - và đó cũng là mối tình đầu với những cảm xúc đầu đời thật vẹn nguyên.

    Cảm xúc ấy bắt đầu từ cái ngày đi học đầu tiên. Cùng nhỏ bạn tung tăng bước vào lớp,chọn bàn đầu tiên để ngồi,Bỗng từ đâu đó phái cuối lớp có tiếng kiu của 1 thằng nào đó ^^, ko biết tên nữa,nhưng nó lại biết tên mình.Nó kiu mình " Nhi ơi Nhi xuống đây ngồi nè" - có tiếng cười đùa của mấy thằng ngồi cạnh nữa. Tính ham vui,chạy xuống liền.Buổi học đầu tiên vui ứ chịu đc,ngồi giỡn rồi cười hoài luôn, 5 tiết mà trong vỡ có mấy chữ...

    Ngày thứ 2 - quyết tâm học, hôm qua bị nhắc, dị chết đi được

    Ngồi im lặng và lấy vỡ sách ra học, lâu lâu nụp đằng sau thằng ngồi trước để nói chuyện với nhỏ kế bên.^^ Mặc cho mấy thằng đằng sau cứ lôi áo níu tóc để chọc mình.Lâu lâu quay xuống xổ cho vài câu rồi quay lên tiếp tục làm con ngoan trò giỏi ^^ .

    Tùng Tùng Tùng : Đến giờ ra chơi , đói bụng ghê, đi ăn sáng đã
    Tùng Tùng Tùng : vào lớp..chạy từ hì hộc từ căng tin lên,may mà cũng vào lớp kịp haizz .- Mới vô trường mà lì ghê haizz

    Tự nhiên sao dười học bàn cò tờ giấy gì đây.nãy dọn sạch rồi mà, mở ra xem sao ^^. " Tối nay e rãnh hok, đi uống nước nha, cho a sdt nữa "
    Reply; " lớn hơn ai mà kiu tui = em, xin sdt làm gì"
    " Chứ h E thích gọi = gì, xưng tên ngen, Xin sdt về nt với Nhi đó,có cho ko?"
    " Ko,thích kiu mày tao =)) , chịu ko, ko thì thôi, ko cho sdt đâu :)) "
    ....
    ...

    Cuộc nói chuyện cứ tiếp diễn với 3 cái chuyện đâu đâu.thế là hôm đó làm con ngon trò giỏi đc 3 tiết đầu,2 tiết sau thì.....haizz
    Cuối cùng cũng đến giờ ra về , nhỏ bạn đòi xem tờ giấy nói chuyện của mình với thằng đó,mình cho xem..2 đứa vưà xem vừa cười khửa khửa =)) . Mà cũng xui là thằng đó thấy haizz
    , tối về nó nt dạy đời mình.

    " lúc sáng m đưa tờ giấy cho con M đọc phải hok?"
    " ukm, có gì đâu phải giấu diếm"
    " Ukm nhưng t ko thích, nó nhiều chuyện lắm"
    " Sao m biết nó nh chuyện"
    " Nhìn t biết :)), mà thôi.nói chuyện bọn mình đi"

    abc...xyz....

    Mấy ngày sau cứ như vậy , Sáng đi học gặp nhau thì mày mày tao tao , giỡn với nhau chí chóe,tối về nhà nt,onl chat chít...

    Thấm thoát rồi cũng đc 2 3 tuần.
    SMS : " tí nữa ai chở đi học "
    " đi xe đạp"
    " t qua chở ngen"
    " ukm.cũng đc"

    Rồi 1 2 tuần sau nữa : Sáng qua chổ đi học, cùng nhau ăn sáng, trưa cùng nhau về, chiều chở đi học, đi ăn xế, chở về, đi dạo = xe đạp, uống trà sữa, ăn kem,

    Đi chơi với lớp thì lúc nào cũng quan tâm mình, mình bảo gì làm đó.y như là mama của hắn ấy :D

    Rồi từng ngày như thế, cũng bắt đầu có tình cảm rồi,với cã lại lớp cũng ghép đôi.thế là quen nhau luôn ^^ .

    Ngày nào cũng gặp,trên lớp, chổ học thêm.v.v Lúc ko đi học thì đi dạo .Mưa cũng thế..nắng cũng thế. Lúc ấy mình cứ suy nghỉ cuộc đời toàn là màu hồng cơ.

    Nhớ nhất cái lần giáng sinh..trời xe xe lạnh, đang ngồi 8 cùng đám bạn , thì từ đâu 1 đống thằng kéo tới..có cả mấy thằng lớp bên..tự nhiên đâu thù lù ra 1 thùng quà đặt lên bàn chổ mình ngồi..mấy đứa nó là hú y như khỉ á.làm ngượng chết đi được..ra về cầm theo thùng quà..nó chở mình đi trên xe đạp.Mấy chị lớp trên nhìn mình y như quái vật vậy..thế mà vui và hãnh diện lắm ^^

    Rồi nhớ những lúc cãi nhau nữa ^^ , toàn là mình giận hởn vu vơ, rồi thằng đó ngồi 1 bên hát cho mình nghe.mua kẹo mút giổ nữa chứ :p.Iu quá đi thôi .:x

    Rồi những lần cúp tiết ra căn tin uống nước, chạy vòng vòng trốn giám thị.nó kéo tay mình chạy.lãng mạng như fjm HQ ^^

    Mà buồn nhất đến lúc họp phụ huynh.bà cô chủ nhiệm nói với phụ huynh là lớp này có nhiều cặp đang quen nhau.hiện h thì chỉ biết 2 cặp.nhưng còn nhiều nữa.Nhưng cũng hên là cô ko biết mình.Lúc mẹ đi họp về kể lại nghe mà hú hồn luôn.rồi từ đó phải dè chừng vì bà cô có thám tử với lại bã y như sát thủ haizz.

    Người ta nói mối tình đầu thường dang dỡ quả ko sai ^^, Mình với nó ai cũng tưỡng quen lâu lắm..Nhưng ai ngờ đâu đc 1 học kì 1 chứ mấy,qua học kì 2 nó tán nhỏ khác ;)) , Bằng tuổi nhưng mà khác trường.nhỏ đó cũng xinh..Lúc đâu mình buồn ơi là buồn.Khóc quá trời.nó thay đổi nhiều lắm,thay đổi 360 độ.Ko nhìn mặt,nt ko nt lại..v.v Mình nhắn 2 3 tin nó mới reply đc 1 cái.thấy ức ghê gớm.ko muốn đi học.đi học về thì vô phòng khóc nức nỡ luôn.ko ăn uống gì hết..tàn nhẫn với bãn thân dễ sợ haizz

    Nhưng rồi nó cái thời gian tồi tệ ấy cũng qua nhanh thôi.Mấy nhỏ bạn khuyên dự dội lắm.rồi mình cũng lấy lại đc tinh thần.Vui vẽ.cười tươi.Hắn thấy thế cũng bắt đầu nói chuyện lại với mình.rồi mình cũng bỏ qua..rồi 2 đứa làm bạn.thấy 2 đứa nói chuyện lại.ai cũng bất ngờ.có ng vui.có ng ko thích.Nhưng mà thôi.mình quyết định rồi.dù gì cũng cùng lớp mà ^^

    Rồi năm 11 haizz , Nó lì quá bị nhà chuyễn vào Sg học.Lúc tiễn nó đi, khóc nức nỡ luôn, lúc đi nó đã chia tay với nhõ kia rồi.ko thấy nhỏ đó lên tiễn nó.lúc lên tàu nó nt cho mình 1 câu " về đi.tết K về rồi gặp". Rồi mình ra về..tối tối nhớ nó lấy tn đó ra đọc.để tn đó trong hộp thư miết luôn.hộp thư đầy thì xóa hết trừ tn dó ra..H nghỉ lại thấy mình bờm thiệt :D

    Đến h đã mấy năm rồi.mà mình vẫn còn liên lạc với nó.Nó học ở Sg tết và hè về đc 1 2 tuần,
    về là nó gọi đt rủ gặp nhau cafe. đi chơi..v.v .rồi lâu lâu cũng có nt nói chuyện,chơi cũng thân ^^.H nhắc lại mối tình đầu tuy dỡ dang nhưng ko thấy bi thãm quỵ lụy chút nào mà chỉ thấy vui vui.ít nhất cũng có 1 thời hoành tráng ^^


    100% mady by phieuphieu ^ ^

     
    tôi gặp nàng trong buổi thi tuyển vào trường THPT. tôi thích nàng từ cái nhìn đầu tiên, nàng đẹp hơn hẳn những người đẹp tôi đã tưng gặp;;) các bác có thể koi đó là tiếng sét ái tình :D trong phòng thi lúc đó tôi chỉ nghỉ tới nàng => kết quả bài thi không đc như ý mún >:p . tôi vừa hồi hợp vừa run sợ mình không vào đc cấp 3. may sao ngày công bố kết quả đã tới tôi đậu vào 10A4 và càng mừng hơn " cùng lớp với nàng". thế là cả ngày đó tôi "sống trên mây". vào lớp 10 thì chẵng wen ai trong lớp => ngồi 1 mình bàn đầu chẵng nói chuyện với ai. trong thới gian học thỉnh thỏang tôi vẫn nhìn lén nàng ( tôi nhát lắm chẵng pek làm wen thế nào) thế là lớp 10 wa đi lên lớp 11 thì có 1 sự kiện quan trọng diễn ra : xe nàng bị mất. thế là nàng khổ sở đủ điều ( nào là đi học bằng xe buýt, mún đi chơi cũng ko đi đc...) sau một tuần như vệy nàng nhắn tin cho tôi ( ko pek sao nàng có số của tui nửa ) nói rằng sáng mai chở nàng đi học nha. tôi đồng ý cái rụp. cả người tui vui khong tả siết tui vội lên WEB tìm những câu chuyện vui, những tin tức mới để có chuyện để nói với nàng trên đg đi. thế là buổi sáng trong mơ đã tới, tôi thức dậy từ 4h sáng ôn bài rồi tắm rửa kỉ càng xong phóng xe lên nhà nàng.
    tới nhà nàng tui nhắn 1 tin nhắn nói rằng tôi đã tới và nàng hiện ra như 1 thiên thần làm tôi xao xuyến. trên đường tôi nói đủ mọi chuyện mà tôi đã đọc tối wa. từ ngày đó tôi và nàng ngày càng thân thiết hơn ( thường xuyên nhắn tin trò chuyện, đi chơi và nhất là sáng nào tôi cũng chỡ nàng đi học ) cuôc đời tôi trong thời gian này chỉ toàn màu hồng. đến ngày valentine tôi tặng nàng 1 hộp chocola thật to và thật đẹp nàng vui vẽ nhận lấy và cảm ơn tôi. tôi tưởng rằng tình yêu đã đến tôi bước sang giai đoạn II nhắn tin nhìu hơn đi chơi nhìu hơn ... cuối năm tôi lấy hết can đảm tỏ tình với nàng nhưng nàng trã lời nhẹ nhàng rằng " tớ chỉ coi cậu như 1 người bạn thân thôi" cả trời đất như way cuồng tôi chóang váng khi nghe câu trả lời của nàng. tim tôi như tan nát nhưng lí trí vẩn còn đọng lại đôi chút và tôi hỏi nàng " chúng ta vẩn là bạn chứ ?" nàng đồng ý vẩn là bạn nhưng tình cảm của chúng tôi không còn được như trước nửa. tôi vẩn theo đuổi nàng và kết quả các bạn chờ hết năm nay sẽ rõ . :D ( năm nay chúng tôi vẫn học chung và tôi vẫn còn nhìu cơ hội)
     
    Câu chuyện về mối tình đầu của tôi. Tình cảm của người ấy dành cho tôi rất nhiều. Tôi đã trân trọng và xem đó như là mối tình đầu. Nhưng .... Tình yêu đó.... Niềm vui đó .... Nụ cười đó .... Kỉ niệm đó .... Bờ vai ấy .... vòng tay ấy .... bờ môi ấy ...........Cứ ngỡ nó là mãi mãi ..... không phai nhòa ..không vụt mất ..... Nhưng..nhưng những thứ đẹp đẽ và ấm áp ấy vẫn không thắng nỗi thời gian .... Thời gian khiến con người phải thay đổi .... và cũng khiến tình cảm phải đổi thay .... Những ánh nắng nhẽ nhàng rọi qua khung cửa sổ nhỏ bé .... chiếu sáng cả căn phòng và khu vườn lạnh tanh .... Một cảm giác khò tả ...như thiếu thiếu một thứ gì đó ..khiền tâm trạng phải bồn chồn ...phải lo lắng ..sợ sệt......Có lẽ ...có lẽ là cảm giác từ nay...đã.. đã.. không còn anh trong cuộc sống của em .... Bỗng nghe lắng sâu trong tim ...tiếng con tim đang thổn thức... nó đang khóc ư ? ...nó khóc khi những nỗi nhớ đang tràn về trong lòng em .... những nỗi nhớ bắt đầu từ ngày ta tìm thấy nhau ... Những khoánh khắc ...những ánh mắt ....dù chỉ là một phút ...một giây ..em vẫn nhớ ... Lúc ta bắt đầu trao nhau ...những tình cảm nhỏ bé ... nơi đã có bao nhiêu yêu thương ... bao nhiêu tiếng cười ...Nhưng giờ đây càng lúc em càng thấy nó xa quá .... không còn thấy rõ nữa ....ngày càng mờ dần ... ngày càng phai nhòa....và vụt mất ... Kỉ niệm xưa .... Anh còn nhớ không ? ...Trong cơn mưa ấy ... trên con đường ấy ....khi ta nắm tay nhau ...trong ngày hẹn đầu tiên ấy ....trên chiếc xe đạp ... chỉ có anh và em ... . Mà giờ đây , cũng chính con đường này ... một mình em lẻ bước.
    Xào xạt ...Xào xạt
    Tiếng cười nói hôm nao .... sao giờ xa xăm quá .... lẻ loi mình em ..trên con đường ....nghe từng chiếc lá nhẹ bay ....xào xạt .... Rồi mưa rơi tí tách ... tí tách ..từng giọt ...tựng giọt rợi trên má .... gì đấy ? ... mưa ư ? ...hay là giọt lệ từ hàng mi của em đang nhẹ tuôn ...


    Những kỉ niệm em đã từng có ... những hạnh phúc em đã từng được cảm nhận .... giờ đây đã vỡ tan như bong bóng ....hòa vào làn mây ..... cuốn đy theo cơn gió ....và trôi lăn tăn theo ngọn sóng ....

    Tình cảm không còn ... niềm tin không còn ... nhưng kỉ niệm là không bao giờ tan biến ......

    ....trong em ..... :
    http://[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8xMS8xNi82LzQvInagaMENjRlZjY4ZTY2YTA4YTZlZmM5NTNlYmQ2OGVjMDQwY2IdUngWeBXAzfFhpWeBiBBWeBmggRHVdUngZyAcUIbaBfCBFWeBWlseSAgZnQdUngIC5MSyBKYXkgVGVlfHwz[/FLASH]
     
    Mối Tình đầu trong đêm giáng sinh thật là trong sáng​
    Câu chuyện về mối tình đầu trong đêm giáng sinh đau bùn của tôi. Đó là cấp trung học cơ sở , nó chỉ l à một cậu nhóc ngây thơ , hồn nhiên như bao người khác, chưa biết thế nào là yêu, thế nào là hạnh phúc đôi lứa cả...Mỗi khi đến tiết học, ngồi trong lớp nó cứ nhìn ra sân trường , từng chiếc lá khẽ rơi xuống và cơn gió thổi vào làm nó như mún ngũ thíp đi ,bên cạnh nó là một bé gái với gương mặt dễ thương và tính các hiền lành làm nó cứ cảm thấy xao xuyến trong lòng.Ngày típ theo, nó vẫn như mọi khi cứ nhìn ra sân trường và nhắm mắt lại, bỗng có một âm thânh nghe rất rõ bên tai , nó liền quay mặt lại thì bé gái ấy thì thầm và nói rằng :" giáng sinh năm nay bạn có muốn đi chơi vs mình không".... lúc đó, bỗng dưng mặt nó đỏ ứng , tay chân cứ run run lên vì cảm thấy rất sung sướng, nhưng trong nó có cái cảm giác lạ không sao tả được, đối vời nó cái cảm giác ấy trước giờ chưa từng trải qua bao h , làm cho nó cứ nghĩ ngợi suốt 1 buổi học và cho đến khi tiếng trống bắt đầu vang lên báo hiệu cho 1 ngày học vất vả kết thúc, lúc đó nó nói vs bé gái rằng:" trong mắt tớ cậu luôn là người mà tớ cảm thấy rất dịu dàng và trong sáng , cậu làm cho tớ có cảm giác như đã chạm tay vào thế giới tình yêu vậy... bởi vậy cậu có bao h nghĩ rằng , cậu cũng thích tớ k.... hảk?"
    Bé gái thẹn thùng và nói k nên lời: " mình.. mình thật sự cũng đã thích cậu rồi"
    Và từ đó, hình dáng ấy , nụ cười ấy , ánh mắt ấy sẽ k còn là xa vời nữa , sẽ mãi luôn bên cạnh nó... nó cứ tưỡng như rằng thế gian này k ai h/p như nó được, nhưng để rồi h/p ấy có vụt mất tay nó mà theo gió mà đi không?
    Cho đến ngày giáng sinh, một ngày định mệnh của cuộc đời nó , một ngày không bao h xoá nhoà được dù chỉ là một mãnh vỡ mất đi từ một thứ đáng quý nhất, trong đầu nó lúc này xuất hiện hai ý nghĩ đối lập, nó tự hỏi tại sao mình lại có ý nghĩ đó mà không thể giải thích được.Trông xa như một người con gái dáng thướt tha , dịu dáng bước tới. Nó mừng lắm, nó nắm lấy tay bé gái và nói rằng:" anh sẽ nắm tay em cho đến suốt cuộc đời này , dù cho có chuyện gì xảy ra thì h/p này sẽ mãi k vỡ trong anh". Khi vừa dứt tiếng , lá thư rơi xuống đất và vòng tay ấy dường như đã sắp duột khỏi tay nó , nó chẳng biết phải làm gì... cái hình bóng thân thương ấy đã khuất, vô thức nó gọi lớn:"Nhi à.............................", nước mắt rơi cùng sự đau khổ , Mối Tình đầu ơi! đành nói lời tạm biệt....
    Anh sẽ mãi khắc ghi cuộc tình ấy , một cuộc tình mà anh đã hy vong.. hy vọng để rồi bay đi k nói lời tạm biệt
    bùn vui...hạnh phúc... kỉ niệm... và những giọt nước mắt rồi cũng sẽ theo a suốt đời n ày...k phai
    Tạm biệt em giấc mơ bây giờ chia đôi
    Nước mắt rơi vẫn còn rơi hoài
    lặng nhìn nhau lần cuối thôi khi tình chia đôi
    Nở nụ cười cho lòng thôi nhói đau​
     
    Mối Tình đầu trong đêm giáng sinh thật là trong sáng​
    Câu chuyện về mối tình đầu trong đêm giáng sinh đau bùn của tôi. Đó là cấp trung học cơ sở , nó chỉ l à một cậu nhóc ngây thơ , hồn nhiên như bao người khác, chưa biết thế nào là yêu, thế nào là hạnh phúc đôi lứa cả...Mỗi khi đến tiết học, ngồi trong lớp nó cứ nhìn ra sân trường , từng chiếc lá khẽ rơi xuống và cơn gió thổi vào làm nó như mún ngũ thíp đi ,bên cạnh nó là một bé gái với gương mặt dễ thương và tính các hiền lành làm nó cứ cảm thấy xao xuyến trong lòng.Ngày típ theo, nó vẫn như mọi khi cứ nhìn ra sân trường và nhắm mắt lại, bỗng có một âm thânh nghe rất rõ bên tai , nó liền quay mặt lại thì bé gái ấy thì thầm và nói rằng :" giáng sinh năm nay bạn có muốn đi chơi vs mình không".... lúc đó, bỗng dưng mặt nó đỏ ứng , tay chân cứ run run lên vì cảm thấy rất sung sướng, nhưng trong nó có cái cảm giác lạ không sao tả được, đối vời nó cái cảm giác ấy trước giờ chưa từng trải qua bao h , làm cho nó cứ nghĩ ngợi suốt 1 buổi học và cho đến khi tiếng trống bắt đầu vang lên báo hiệu cho 1 ngày học vất vả kết thúc, lúc đó nó nói vs bé gái rằng:" trong mắt tớ cậu luôn là người mà tớ cảm thấy rất dịu dàng và trong sáng , cậu làm cho tớ có cảm giác như đã chạm tay vào thế giới tình yêu vậy... bởi vậy cậu có bao h nghĩ rằng , cậu cũng thích tớ k.... hảk?"
    Bé gái thẹn thùng và nói k nên lời: " mình.. mình thật sự cũng đã thích cậu rồi"
    Và từ đó, hình dáng ấy , nụ cười ấy , ánh mắt ấy sẽ k còn là xa vời nữa , sẽ mãi luôn bên cạnh nó... nó cứ tưỡng như rằng thế gian này k ai h/p như nó được, nhưng để rồi h/p ấy có vụt mất tay nó mà theo gió mà đi không?
    Cho đến ngày giáng sinh, một ngày định mệnh của cuộc đời nó , một ngày không bao h xoá nhoà được dù chỉ là một mãnh vỡ mất đi từ một thứ đáng quý nhất, trong đầu nó lúc này xuất hiện hai ý nghĩ đối lập, nó tự hỏi tại sao mình lại có ý nghĩ đó mà không thể giải thích được.Trông xa như một người con gái dáng thướt tha , dịu dáng bước tới. Nó mừng lắm, nó nắm lấy tay bé gái và nói rằng:" anh sẽ nắm tay em cho đến suốt cuộc đời này , dù cho có chuyện gì xảy ra thì h/p này sẽ mãi k vỡ trong anh". Khi vừa dứt tiếng , lá thư rơi xuống đất và vòng tay ấy dường như đã sắp duột khỏi tay nó , nó chẳng biết phải làm gì... cái hình bóng thân thương ấy đã khuất, vô thức nó gọi lớn:"Nhi à.............................", nước mắt rơi cùng sự đau khổ , Mối Tình đầu ơi! đành nói lời tạm biệt....
    Anh sẽ mãi khắc ghi cuộc tình ấy , một cuộc tình mà anh đã hy vong.. hy vọng để rồi bay đi k nói lời tạm biệt
    bùn vui...hạnh phúc... kỉ niệm... và những giọt nước mắt rồi cũng sẽ theo a suốt đời n ày...k phai
    Tạm biệt em giấc mơ bây giờ chia đôi
    Nước mắt rơi vẫn còn rơi hoài
    lặng nhìn nhau lần cuối thôi khi tình chia đôi
    Nở nụ cười cho lòng thôi nhói đau​
    [FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8xMS8wNi81L2MvInagaMENWMzMWVhZjVkZjRhM2MwMzA4NTllZjBiMzRiNWM4YjIdUngWeBXAzfFNhZCBOWeB2VsfFllWeBm5pZSBGdCBTT3x8Mw[/FLASH]
    Up nhạc giùm ^^
     
    tks :x

    [k hay thì đừng chê nha :D]
    Hạh phúc có thế là 1 nụ cừi, 1 cái ôm hoặc 1 cái kis thật nhẹ lên chán...
    Có lẽ 3 năm qa tớ c.ơn cậu nhìu lắm
    Tớ thật sự là ¹ ng` ít khi nào vít blog nhưng hum nai thôi kệ làm đại :D
    Tớ đã từng nghĩ tớ chỉ là ¹ thằng bất tài trên cái thế giới nài, tớ dường như đã mún bỏ tất cả, tớ chán nản về bản thân, tớ k có đủ cam đảm để thik ¹ cô gái...Nhưng từ khi có cậu tớ cảm thấy như mình đã có tất cả...
    Cậu là ngừi con gái đầu tiên đã thay đổi tớ,cậu cho tớ về niềm tin vào bản thân hơn làm tớ cảm thấy mọi ngừi xug quah tớ k bỏ tớ...
    Thời gian ở bên cậu tớ hp lắm cậu cho tớ bít thế nào là đợi 1 ngừi, i* 1 ngừi, nhớ 1 ngừi, ngồi hàng giờ trên mái tính để đợi 1 cái ních sáng lên.....hihi
    Tớ chỉ nói zới cậu 1 cậu
    " TỚ YÊU CẬU NHÌU LẮM "
    Tớ mún đc mãi như thế nài thui, đc cậu qan tâm, đc cậu chăm sóc từ li từng tí
    Tớ chỉ mún mỗi khi thức dậy sẽ nhận đc tn của cậu
    Mún đc mỗi bủi tối nhận đc tn " G9 " của cậu.
    ......NHƯNG......
    Lại có những lúc mình zận nhau vô cớ
    Những lúc ấy tớ đã làm cậu khóc
    Tớ xl~ nhé....
    ....Rồi thời gian cũng sẽ chôi qa
    k bít rùi chúng mình sẽ như thế nào
    Nhưng ngày nào còn ở bên cậu
    Ngày ấy tớ còn hạnh phúc
    ....Hihi còn 3 tháng nửa là đủ 4 năm rùi....
    .......Chồng i* zợ nhìu lắm...... :X
     
    năm đầu tiên bước vào lớp 10 không quen ai hết . đi học thì chán nản, tiêu chuẩn 1 lớp học có 50 người nhưng lớp tôi mới chỉ 49 còn đang tuyển thêm HS . tuần thứ 2 và ngày thứ 2 khi cả lớp đang học thì thầy quản sinh dẫn 1 người con gái vào lớp tôi ,tôi cũng không quan tâm cho lắm người con gái mới dô lớp tại vì môi trường hoc quá gắt nên hơi chán, và qua tuần thứ 3 thì tôi quen được nhiều người trong lớp và bắt đầu nói chuyện cứ thế và cuối tuần là 1 ngày thứ 7 bọn tôi rủ cả lớp đi chơi để thân nhau hơn , từ lúc đi chới tôi mới để ý cái người con gái mà thầy quản sinh dẫn dô lớp tôi hôm trước . một người con gái không đẹp nhưng rất dễ thương tôi bắt đầu để ý đến cô ấy và sin được số dt của cô ấy nhưng tôi chưa nt cho người con gái đó ,và rồi một buổi tối khi vùa ăn cơm song thi dt tôi có 1 tin nhắn tô cầm lên xem và không tin vào mắt mình được là số dt của cố ấy , và thế là tôi với cô ấy nt với nhau thường xuyên và tôi cũng tỏ tinh với cô ấy ,lúc đầu cô ấy còn lưỡng lự chua đồng ý nhưng sau hơn 2 tháng chinh phục thì cô ấy đã đồng ý làm bãn gái tôi , tôi rất vui , nhưng rồi tôi lại lo lắng tôi thấy cô ấy rất thờ ơ ít quan tâm đến tôi ít nói chuyện nhưng lần nào đi chơi cùng lớp cô ấy cũng đi với tôi ,có nhiều lúc tôi tự hỏi là không biết cô ấy có thích tôi thật lòng không hay chỉ là bạn bè hay là chơi qua đường mối tình của tôi giờ đang giang dở như vậy nhiều lúc tôi không muốn quan tâm đến cô ấy nữa nhưng không thể làm được tôi cũng không biết phải làm sao nữa...
    học ngu lên viết văn không hay mong mọi người thông cảm
     
    Mối tình 2 năm
    Năm mình bước vào học cấp III.Còn lạ nước lạ cái với nhiều bạn cùng học mới.Trong long thầm nghĩ “ đây sẽ là những người bạn sẽ cùng bước chung 1 con đường trong 3 năm tới.Tuy trong người có mang dòng máu hay mơ mộng…nhưng vì chắc khi đó mới 16t nên còn sợ…!!!Thôi cứ nhắm mắt hòa đồng.Cố mà học thôi….
    Buổi học đầu tiên cuối cùng cũng trôi qua suôn sr..phù…
    …Chiều lại học thể dục..Vì buổi học đầu tiên nên anh chàng đi sớm hơn giờ học cả 1 tiếng…lên ngồi cho đã..bước vô giờ học…ý chết cha nhầm.Đi học quân sự :y:D….Bữa đó có 2 lớp học chung với nhau.Ko biết lớ ngớ thế nào…đánh rơi quyển vở viết…Hự…thôi rồi..bàn chân ai đã nỡ đạp vào quyển vở của mình (…Ngước mặt lên nhìn thì,,…ôi thôi..” con nhà ai mà xinh thế..con nhà ai mà đẹp thế..”Khuôn mặt tròn tròn…tóc ngang vai ( mình thích gái tóc ngang vai) :D
    Nàng: “ Chết !..Mình xin lỗi….Ờ ờ ko sao !! ( đỏ mặt )
    Quay đi chẳng nói gì…khi đó chỉ nghĩ….có cảm giác thích rồi :X…Lân la hỏi mấy đứa lớp nàng..thì đc biết nàng tên Liên..Mình có bà dì học cùng lớp nàng rồi.:D..Ko ngờ nàng cũng lân la hỏi qua bà dì mìh..Rồi 2 đứa làm quen..Viết thư..Có thể nói đó là những bức thư tình đầu tiên..Ngày nào cũng 1 lá thư cuối giờ học..Suốt 2 năm trời.Từ khi quen nàng.Mình cảm thấy hạnh phúc và xa dần với 9 lớp học của mình..Đa số các cuộc đi chơi..uống nước..leo núi với lớp nàng mình đều tham gia…Nhưng mỗi lần như thế..lớp nàng cũng biết ý..taok ko gian cho 2 người..nhưng chả biết mình bị hâm hay sao..mà cứ khi gần nàng là ko mở mồm nói đc câu gì..nàng nói nhiều khi làm nàng nói 1 mình quê miệng quá…:nguong:………Ngày nào đi học về cũng chở nàng..nhiều lúc mệt vã cả mồ hôi hột mà giả vờ ko mệt..:heo1:
    Những lá thư xanh màu mực …Ngày nào cũng đc qua tay bà dì..rồi qua tay 2 đưa.Đã có lúc tưởng chừng như là người hạnh phúc + may mắn nhất..Nhưng bắt đầu qua năm 12..Chắc vì nàng quá ngán ngẩm vì tính im lặng ít nói của mình..Nàng viết 1 lá thứ.Có thể nói là lá thư cuối…Nói là chỉ xem như là bạn..cảm ơn đã cho những giây phút vui vẻ trong 2 năm qua.hay là vì nàng lo học..
    Nhưng dù có cố gắng để cứu vãn cũng ko đc nữa..biết là thế mà cũng cố cứu vãn thì thật là ngốc..Ngồi nghĩ lại những lần đi leo núi. Đứa dắt tay nhau.Cảm giác khi đc nắm tay nàng>>như có 1 nguồn động lực…sức mạnh vô hình khiến mình thấy vui vẻ,hạnh phuc..đc nàng cắt trái cây cho ăn..cũng sướng nữa :mylove:…” có lúc còn hat rap cho nàng nghe..:” em yêu anh đi.ko phải lo chi.Anh ko thuốc lá càng ko thuốc lào…Cưới anh đi mình cùng du lịch sang Lào..cưới anh Lào..sống bên lào cưới anh đi mình cùng sống bên Lào..Tối về nhà mình cùng hút thuốc lào..tối động phòng…:-ss…Nghĩ thì vui nhưng cũng chán đời..bữa đó uống rượu say rồi lên lớp..làm loạn..thấy bá đạo quá..mấy đứa méc nàng..nàng qua cho mình 1 hít..BỐP….đau..!!đau mà tỉnh..tỉnh vì câu nói..câu nói..( mình ko tiện nói ra) :khocto:..Vậy là cuộc tình thời học sinh của mình thật đẹp cuối cùng cũng ra đi..đi mãi..Giờ 20t rồi.Suy nghĩ ko như trước nữa.Dù sao đó cũng chỉ là tình cảm học trò..trong sang và ngây thơ thôi..:)Giờ gặp nàng mình vẫn chào và nhìn nhau như 1 người bạn..Sau này già rồi còn có thứ mà kể cho con cháu..hì hid..
    P/s : Đến bây giờ từng lá thư nàng gửi cho mình..mình vẫn giữ ko xót 1 lá nào :nguong:


    Tình Yêu Đầu Tiên-Mai Phương
    [video=youtube;K2Jp3FiXEYQ]http://www.youtube.com/watch?v=K2Jp3FiXEYQ[/video]
    quên nữa.:( Chuyện này là hoàn toàn có thật 100%
    ôi thằng em, câu chuyện tình '' lãng mạn '' haizz. anh sẽ anti chú hehe
     
    Xin được góp ý với vtc156726: gói gọn lại bài của bạn và hãy để cỡ chữ thường và in đậm để mọi người đọc ko hoa mắt. Thanks!
     
    Top