Private conversations
Help Users

    GÓC THƠ. Tổng hợp các bài thơ hay !

    Không biết tên

    Có nhiều lúc thèm một mình mà khóc,
    không cần ai an ủi, vỗ về.
    cho nỗi buồn như là giọt nước.
    lăn xuống má, và trôi đi,
    có nhiều lúc thèm gục đầu mà khóc .
    quên ngoài kia mưa cũng khóc như mình .
    những nỗi buồn đua nhau dồn chật lại .
    như là một nỗi tủi thân.
    Có nhiều lúc thèm được nhìn mình khóc .
    nhận ra mình khóc khác ngày xưa.
    Những va đập in lên màu mắt .
    thất bại bao lần vẫn chưa biết mình thua.
    thương yêu lắm cuối cùng là ảo ảnh .
    ta cố giữ cho mình, dù chỉ chút lòng tin .
    chỉ tiếc rằng không còn một bàn tay cho mình vịn .
    chỉ tiếc rằng buổi chiều nay,
    mình không còn khóc được.

    Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc
    lệ chẳng rơi trên những phím dương trần.
    một ngày ta chẳng còn là ta nữa.
    Gom lá một thời thả rớt cả trời xuân.
    bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
    người có buồn bởi thay đổi trong ta.
    Như mùa đông không bao giờ đến nữa.
    Ừ ....và ta sẽ chẳng khóc bao giờ.
    Bất chợt một ngày anh nhìn ta câm lặng,
    anh sẽ tin trong đáy mắt ta cười.
    Với những mất mát nhiều hơn thế nữa,
    và cho dù....ai đó bỏ cuộc chơi.
    Ta không khóc như mùa đông không khóc.
    Có ai mang những nỗi nhớ một thời,
    ta không khóc nghĩa là ta đã mất
    trái tim yêu dự cảm giữa đường đời....
    Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc,
    lệ của người liệu có chảy hay thôi...
     
    Lúc không còn biết khóc cũng sẽ là lúc không còn biết cười, cuộc đời sẽ trở nên vô vị, vậy tại sao phải giấu những giọt nước mắt đi :)
     
    giữa khóc và cười nơi nào là ganh giới.cuộc sống luôn có những giọt nước mắt và những nụ cười vì con người sinh ra vốn có cảm xúc mà :)
     
    tác giả và tên của nó mình cũng chẳng biết là ai nữa :p
     
    sao trong tình yêu lại có giọt nước mắt sao trong tình yêu lại có cái gọi là buồn vì đơn giản khi đó 2 trái tim cùng chung một nhip va chân thành đến với nhau khí đó tình yêu thật hoàn mỹ và đẹp làm sao :D
     
    giữa khóc và cười nơi nào là ganh giới.cuộc sống luôn có những giọt nước mắt và những nụ cười vì con người sinh ra vốn có cảm xúc mà :)

    Câu này nghe chí lý nè , ko cò cảm xúc ko phải là con người :D :D
     
    Một Sáng Em Về

    Em trở về đây, trả lại Sài Gòn đêm mưa bay
    Với những hàng cây và ánh đèn rực rỡ
    Em trở về đây bỏ lại tâm tư và nỗi nhớ
    Thành phố đó có anh...
    Buổi sáng em về hàng cây rất xanh
    Gió đong đưa những cành như tay vẫy
    Những thân quen tất cả em đều thấy
    Chỉ vắng một người chỉ vắng anh...
    Buổi sáng em về giọt nước mắt long lanh
    Vỡ trong lòng bàn tay, xóa tên anh trong ấy
    Có thể xóa những gì mà mắt ta nhìn thấy
    Nhưng kí ức thì đậm nét khó phôi phai
    Em trở về đón lấy ngày mai
    Sài Gòn hôm nay trả lại anh và kỷ niệm
    Rồi có thể suốt đời ta tìm kiếm
    Một cái gì trót đánh mất hôm nay...

    ---------- Post added at 01:25 PM ---------- Previous post was at 01:24 PM ----------

    ngày.. tháng... năm...
    .....một ngày nữa lại trôi qua,một ngày nữa em tự hỏi,khoảng cách giữa chúng ta là bao nhiêu, là muôn trùng diệu vợi hay chỉ là một gang tay? là bên kia đại dương mênh mông sóng nước hay chỉ đơn giản là vài giờ đi xe bus? nhưng tại sao...tại sao khoảng cách giữa 2 tâm hồn lại to lớn đến vậy,là khoảng cách mà em không thể nào lý giải được,là những chiều mưa em cô đơn một mình.....là những cơn mưa bất chợt đến và đi,chỉ đơn giản là một cơn mưa hay là cơn mưa trong đôi mắt em?
    Khoảng cách bắt đầu từ những ngày tháng xa nhau phải không anh? Từ những buổi dạo phố một mình,và những chiều café đắng không tên, những lần cãi nhau,giận hờn phút chốc và mình nhận ra còn yêu nhau nhiều lắm…
    Chiều nay…khi một mình lắng nghe cơn mưa,một giai điệu đâu đó vang lên,em chợt cảm thấy chạnh lòng,em từng nghĩ mình mạnh mẽ,nhưng em sai rồi,đó chỉ là những thứ mà em mang ra che đậy thôi, em yếu đuối lắm…em cũng cần lắm một bờ vai,để em tựa vào khóc nức nở mà cởi mở lòng mình,nhưng dường như điều đó là không thể.
    ….”dường như những phút giây không còn hạnh phúc,là vì anh đổi thay hay là em hững hờ,dừng lại hay cùng đi tiếp cuộc tình,em chờ cuối con đường và nếu chẳng gặp anh,em đành nhìn tình yêu bước qua,dù cho tim e đang xót xa…”
    Có người hay hỏi em,”ngày hôm nay của em thế nào?hạnh phúc hay đau khổ?” – xin đừng bắt em phải trả lời câu hỏi ấy,em chỉ biết rằng con đường em đã chọn,em nhất định sẽ đi…và dù đó có là sự sai lầm. Mọi khoảng cách đều có công của em trong đó phải không anh,em đã không biết quý trọng những gì mình đang có, và giờ…mọi chuyện …lại là con số 0! Con số 0 tròn trĩnh và vô hình,nhưng em biết con số 0 ấy làm cho chúng ta đau đến thế nào mà!
    Em không khóc, là cơn mưa ngoài trời đang rơi đấy thôi…hạt mưa tí tách rơi…một ly café đắng…café không đắng bằng cảm giác cuả em đâu…
     
    Thơ Về Mod

    Kiếp Làm Mod:((

    Làm Mod mang những nỗi lo
    Nào ai thấu hiểu nổi lòng Mod không ?
    Tội nghiệp lắm, bổn phận làm công
    Không lương mà lại phập phồng nỗi lo
    Nặng tay là mem nói ỷ to
    Lơ đi thì bị Smod bảo lười
    Làm sao cho vẹn chín mười
    Trong khi Mod cũng là người khác chi
    Người công việc kẻ ôn thi
    Được chút rảnh rổi tức thì online
    Vào Box thì lo check bài
    Một mình thầm lặng nào ai thấu dùm
    Tiền Nét thiếu nợ tùm lum
    Còng lưng Mod trả chứ đùm cho ai
    Vậy mà nếu lỡ làm sai
    Admin Smod chẳng ai thấu dùm
    Gặp phải tên xì pam trùm
    Bài không sửa hết um sùm Smod la
    Làm Mod ai khổ giống ta
    Ai ham làm Mod nói ngay ta nhường
    -------------------------

    Lại Gặp Mấy Bố Tham Lam
    Bài Nào Cũng Top, Mod Làm Được Sao,
    Post Nhạc Bị Chửi Tào Lao,
    Nhạc Như Con C Tao Làm Giỏi Hơn
    Lại Được Mấy Chị Hot Gơn
    Không Cho Chị Top Chị Hờn Chị La
    Chẳng Nhẽ Chấp Phận Đàn Bà
    Mod Đành Lủi Thủi Về Nhà Nấu Cơm
    ------------------------

    Diễn đàn là để vui chơi
    Cho ta thư giản thảnh thơi tháng ngày
    Bao nhiêu tâm sự giải bày
    Cùng nhau trao đổi chuyện này , chuyện kia
    Cái gì củng có phân chia
    Như gia đình nhỏ chầu rìa được sao ?
    Cơ quan kẻ thấp người cao
    Đâu phải cái chợ ào ào xì pam
    Nhiều khi các Mod không kham
    Nhức đầu , bể óc vì làm việc chung
    Các Mem vào viết lung tung
    Phải chuyển , phải sửa phát khùng chẳng chơi
    Mong rằng Mod sẻ thảnh thơi
    Các Mem vào Web xin mời Nội Quy

    Nguồn: TamNhinSo.info
     
    Top