Private conversations
Help Users

    Truyện ngắn hay

    Nước mắt của một hồn ma

    Tôi và Lam chia tay rồi ! Lam là một cô gái tốt, rất đẹp và rất dịu dàng. Tuy nhiều bạn bè nói tôi bỏ cô ấy là ngốc, nhưng tôi vẫn chia tay, cho dù tôi thực sự không muốn.

    Ngày thứ nhất : Cô ấy không chịu dậy, lấy chăn trùm kín người, trong ký túc xá không ai dám an ủi cô ấy.

    Hôm nay cô ấy không ăn cơm, cũng không chịu đánh răng rửa mặt. Buổi tối, lúc đi ngủ, tôi nghe thấy cô ấy khóc vùi ở trong chăn.

    Ngày thứ hai : Hôm nay cô ấy đã chịu ăn cơm, là bạn trong ký túc xá bắt cô ấy ăn, quầng mắt cô ấy đỏ ngầu

    Tôi luôn nói cô ấy là một con ma thích khóc nhè, mỗi lần mở miệng cô ấy đều phủ nhận.

    Ngày thứ ba : Hôm nay cô ấy mặc một bộ quần áo rất diêm dúa, đi vào một quán bar và uống rất nhiều rượu, hơn nữa còn dùng ánh mắt hút hồn đảo quanh một lượt khiến rất nhiều người phải thốt lên "Cô gái, cô rất đẹp".

    Cô ấy uống rất nhiều, đến lúc có một người đàn ông đáng tuổi cha nói với cô ấy " Cô gái, anh đưa em về nhà nhé?".

    Cô ấy cầm chén rượu trong tay hất thẳng vào mặt ông ta. Cái thằng cha đáng chết giơ tay lên định đánh, đám phục vụ liền chạy đến cứu Lam. Tôi biết tất cả.

    Tôi đang ở một góc khuất của quán bar theo dõi.

    Ngày thứ tư : Hôm nay cô ấy dậy rất sớm, tất bật cả một buổi sáng, sau đó vào nhà tắm rất lâu, lúc các bạn cùng phòng đẩy cửa vào đều kinh ngạc kêu lên : Sạch sẽ thế!

    Ngày thứ năm : Cô ấy đã đi học lại. Thật ra cô ấy học rất giỏi, nhưng từ khi bị tôi ảnh hưởng, thành tích cô ấy có kém đi chút ít. Thế cũng tốt, thay đổi sự chú ý đi một chút thì hồi phục cũng nhanh hơn.

    Ba tháng sau .... Cô ấy làm chủ tịch hội sinh viên, cô ấy càng ngày càng giỏi. Cũng sắp thi rồi. Và cô ấy, ngày càng xinh đẹp!

    Một năm sau ... Bên cạnh cô ấy có rất nhiều đàn ông, nhiều người đẹp trai hơn tôi, nhưng cô ấy không để ý tới. Cô ấy và Lượng quan hệ rất tốt, chuyện bọn họ trong vườn trường rất đáng ngờ. Cô ấy nói chỉ coi Lượng như anh trai, thế nhưng lời nói ra thì không giữ được lâu.

    Ba năm sau ... Cô ấy sắp kết hôn rồi, chú rể là Lượng. Cô ấy đang ngồi viết thiếp mời, một cái, hai cái, ba cái ... viết đến cái thứ mười hai thì cô ấy khóc, gục xuống bàn, nước mắt rơi mà không thể dừng lại.

    Tôi từ trên nhìn thử, tên chú rể trên tất cả thiếp mời đều là tên của tôi. Tôi cũng rất muốn khóc, nhưng hồn ma thì không thể khóc, tôi không có nước mắt.

    Ba năm trước : Tôi đang đi trên đường thì gặp tai nạn, trên tay cầm chiếc bánh ga-tô mua tặng sinh nhật cho Lam

    Bây giờ tôi đã xa Lam. Chỉ còn là một bóng ma vô hình lướt nhẹ qua cuộc đời cô ấy như một cơn gió chiều nhanh tàn


    Và cũng chính bây giờ, tình yêu của anh dành cho em chỉ còn trong lòng anh. Chúng đã bị 1 bức tường của 2 thế giới khác nhau ngăn cản. Như 1 cái chai vô hình chứa đựng tình yêu của anh. Anh ở trong chai, còn em ở bên ngoài tận hưởng tình yêu của 1 người con trai tốt yêu em, anh chỉ mong hạnh phúc

    sưu tầm
     
    bài rất cảm động chì bùn 1 chỗ là 2 người yêu nhau k thể bên cạnh nhau (cry)(cry)
     
    Ngập ngừng!

    Ngập ngừng

    Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé !
    Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân,
    Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần ...
    Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế ?

    Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé !
    Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu ?
    Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu ?
    Thuở ân ái mong manh như nắng lụa.
    Hoa bướm ngập ngừng cỏ cây lần lữa,
    Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi,
    Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi !

    Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé !
    Tôi sẽ trách - cố nhiên ! - nhưng rất nhẹ
    Nếu trót đi, em hãy gắng quay về,
    Tình mất vui khi đã vẹn câu thề,
    Đời chỉ đẹp những khi còn dang dở.
    Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ,
    Cho nghìn sau ... lơ lửng ... với nghìn xưa ...



    HỒ DZẾNH
     
    MẸ CỦA ANH.

    Phải đâu Mẹ của riêng anh.
    Mẹ là Mẹ của chúng mình đấy thôi.
    Mẹ tuy không đẻ, không nuôi
    Nhưng em ơn Mẹ suốt đời chưa xong

    Ngày xưa má Mẹ cùng hồng
    Bên anh Mẹ thức lo từng cơn đau
    Bây giờ tóc Mẹ trắng phau
    Để cho mái tóc trên đầu anh đen.

    Đâu con dốc nắng đường quen
    Chợ xa gánh nặng Mẹ lên mấy lần
    Thương anh thương cả bước chân.
    Giống bàn chân Mẹ tảo tần năm nao.

    Lời ru Mẹ hát thủa nào
    Chuyện xưa Mẹ kể lẫn vào thơ anh
    Nào là hoa bưởi, hoa chanh
    Nào câu quan họ, mái đình, cây đa.

    Xin đừng bắt chước câu ca
    Đi về dối Mẹ để mà yêu nhau
    Mẹ không ghét bỏ em đâu.
    Yêu anh em đã làm dâu trong nhà.

    Em xin hát tiếp câu ca
    Ru anh sau mỗi lo âu nhọc nhằn
    Hát tình yêu của chúng mình
    Nhỏ nhoi giữa một trời xanh không cùng.

    Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
    Giữa lòng thương Mẹ mênh mông không bờ
    Chắt chiu từ những ngày xưa.
    Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.

    xuân quỳnh
     
    NGƯỜi THỨ HAI
    (Phan Thị Vĩnh Hồ)

    Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
    Bởi trước con anh ấy là của mẹ
    Anh ấy có thể quên con - một thời trai trẻ
    Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ, mẹ ơi !

    Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
    Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
    Dẫu bây giờ con có được yêu đến vậy
    Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai.

    Mẹ đừng buồn mỗi hoàng hôn, mỗi ban mai
    Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
    Nhưng con chỉ là một cơn gió nhẹ
    Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh.

    Con chỉ là một cơn mưa mong manh
    Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
    Nhưng có một tình yêu trọn đời âm ỉ cháy
    Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ mà thôi.

    Anh ấy có thể yêu con suốt cuộc đời
    Cũng có thể chia tay ngay ngày mai có thể
    Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
    Dù thế nào con cũng chỉ thứ hai./.
     
    Viết cho người đến sau
    ( Bài này gửi cho người yêu mới của người yêu)

    Chị cũng đã từng yêu anh ấy như em
    Chỉ có khác chị là người đến trước
    Khóc làm gì em, cho má hồng thấm ướt
    Anh ấy vụng về, chẳng biết dỗ dành đâu

    Có một thời chị cũng thích giận nhau
    Để đo hết yêu thương theo chiều dài giận dỗi
    Để một lần chị vô tình mắc lỗi
    Một lần thôi, thế rồi mãi mãi xa...

    Biết nói gì về tất cả đã qua
    Chị là quá khứ hôm qua, em là ngày nay hiện tại
    Biết chẳng thể một lần yêu lại
    Chị vẫn thấy xót lòng khi đối diện tình em

    Em có cái bấy lâu chị khát thèm
    Tuổi trẻ, hồn nhiên, gót chân mềm mới lạ
    Rồi một chiều đông cây thay là
    Voan cô dâu ngập trước hiên nhà

    Khi ấy vô tình chị giả bộ ghé qua
    Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú rể
    Em đừng quay lưng rồi cau mày như thế
    Chị ấy kia kìa, chị ấy cũng đến xem

    Phố cũ, cơn mưa cũ ướt mèm...
     
    tự nhiên nổi hứng lên post hẳn 1 serial tình yêu.
    haizzzz!

    nốt bài nữa vậy ...


    NÓI VỚI NGƯỜI ĐẾN TRƯỚC

    Có thể anh ấy yêu chị nhiều hơn em
    Bởi tình yêu đầu nhiều dại khờ, nông nổi
    Bởi rung động đầu đời thường khó nói
    Nhè nhẹ thấm vào từng năm tháng rất sâu

    Có thể suốt đời anh ấy chẳng quên được chị đâu
    Dẫu bây giờ anh đã thuộc về em mãi
    Song vẫn có một chút gì đọng lại
    Một chút ngày xưa như nhớ thương

    Trách làm sao những phút em giận hờn
    Khi anh ấy nhắc những tháng ngày yêu chị
    Xin đừng trách em là ích kỷ
    Cũng chỉ vì em yêu quá mà thôi

    Rồi ngày mai trên khắp nẻo đường đời
    Chị sẽ gặp ai kia, có thể hơn anh ấy
    Quá khứ xưa xin đừng làm sống dậy
    Để anh sống vời mình và sống với em thôi

    (ST)
     
    ôi ... bài này hình như đã đc 3 ng` post ở hv mình rồi bạn à :| ...
    nhưng đọc lại vẫn thấy hay ... =]
     
    Top